6 tháng 11, 2011

Nơi nâng đỡ những mảnh đời bất hạnh


(HNM) - Trung tâm Nuôi dưỡng trẻ khuyết tật (Sở Lao động, Thương binh và Xã hội Hà Nội), địa chỉ tại thôn Tràng An, thị trấn Chúc Sơn, huyện Chương Mỹ có nhiệm vụ nuôi dưỡng, phục hồi chức năng, dạy văn hóa, dạy nghề, dạy chữ cho trẻ khuyết tật, trẻ mồ côi, trẻ bị bỏ rơi, trẻ là con hộ nghèo của thành phố Hà Nội từ 01 ngày tuổi đến 18 tuổi. 

Trung tâm có 26 cán bộ, giáo viên, nuôi dạy 90 cháu, nhiều cháu không thể tự vận động... Hằng ngày, các cháu được chăm sóc, dạy dỗ nhờ những tấm lòng cao cả, yêu nghề và sự nhiệt huyết của cán bộ, giáo viên của nơi đây. Tại đây, các cháu được khai thông trí tuệ, khi trở về cộng đồng nhiều cháu đã tự kiếm sống, xây dựng hạnh phúc gia đình. Từ nơi đây, những mảnh đời bất hạnh đã được chắp cánh để trở về hòa nhập với cộng đồng.

1. Cô Vương Thị Hải dạy nhận biết cho lớp chậm phát triển.


2. Cô giáo Đặng Thị Tám Quỳng dạy chữ cho trẻ câm- điếc.
                                                  


3. Những nét ngộ nghĩnh tuổi thơ.
4. Các cháu tự giác lao động theo lịch phân công.

5. Từ việc gấp chăn các cháu cũng được  
     cô Đặng Thị Hồng dạy bảo.

6.Với mức ăn 620.000 đồng/người/tháng, Trung tâm tổ chức cho các cháu ăn 3 bữa/ngày.




                                                              7. Các cháu vui chơi trong sự đùm bọc lẫn nhau.              

23 tháng 10, 2011

Học giao tiếp qua đôi bàn tay


Ngôn ngữ ký hiệu vốn chỉ dành cho người khiếm thính, nhưng ở các lớp dạy ngôn ngữ này, số lượng học viên không khiếm thính lại chiếm đa số.
Học ngôn ngữ ký hiệu là cách nhiều bạn trẻ lựa chọn để xích lại gần hơn với những người chịu thiệt thòi trong cuộc sống.
Không có giáo trình hay âm thanh giảng bài, từ vựng được ghi lên bảng trước mỗi buổi học. Giảng viên chỉ vào từng con chữ rồi dùng đôi tay phác thảo thành ký hiệu lên khoảng không trước ngực. Học viên chăm chú quan sát từng động tác để làm theo. Đó là những gì diễn ra trong lớp học do Câu lạc bộ (CLB) Ngôn ngữ ký hiệu tổ chức mà chúng tôi có dịp theo học trải nghiệm.

                                                                   
                                                         Học viên được hướng dẫn từng động tác ký hiệu - Ảnh: P.H 



Không phát âm thành lời, tất cả thông điệp trao đổi qua lại giữa thầy và trò đều thực hiện trên đôi bàn tay. Những giảng viên là người khiếm thính, câm điếc luôn biết cách truyền đạt bằng các động tác, điệu bộ hài hước, nhờ đó mà lớp học luôn rộn rạo tiếng cười, học viên thoải mái bắt chước các động tác ký hiệu. Kết thúc khóa cơ bản cũng là lúc đôi bàn tay học viên trở nên mềm mại và linh hoạt hơn, sẵn sàng chinh phục các bài học mở rộng, nâng cao vốn từ vựng.
Hiện tại, CLB Ngôn ngữ ký hiệu duy trì đều đặn 2 lớp học với 4 buổi mỗi tuần. Một lớp đặt ở trường Y học dân tộc cổ truyền tại Hà Đông, lớp còn lại thì học nhờ trong trường THPT Trưng Vương trên đường Lý Thường Kiệt (Hà Nội).
“Càng học càng hấp dẫn” là cảm nhận của Đào Minh Thư, giảng viên khoa CNTT trường ĐH Công nghệ - ĐH Quốc gia Hà Nội. Không tự nguyện tìm học ngôn ngữ ký hiệu như nhiều bạn trẻ cùng lớp, Thư được cử đi học để phục vụ dự án tái hiện ngôn ngữ này lên phần mềm máy tính phục vụ người khuyết tật. Đôi bàn tay không còn nhanh nhẹn, dẻo dai như nhiều học viên trẻ trong lớp, Thư gặp không ít khó khăn để theo kịp các bài học, lại thiếu thời gian luyện tập, ôn lại bài cũ nên thường phải “học đuổi”. Nhưng sau khóa cơ bản, Thư cảm nhận ngôn ngữ này có sức hấp dẫn lạ kỳ. Hiện tại, Thư hoàn toàn có thể dùng ngôn ngữ ký hiệu giao tiếp, đảm bảo yêu cầu công việc của cơ quan nhưng Thư vẫn đều đặn đến lớp 2 buổi mỗi tuần để theo học các chủ đề nâng cao.
Nhờ ngôn ngữ ký hiệu hỗ trợ, chúng tôi dễ dàng trò chuyện được với chàng trai có tên rất đẹp, Hoàng Tiến Sỹ, ngụ xã Phú Phương, huyện Ba Vì, Hà Nội. Gia cảnh Sỹ rất bất hạnh: bố Sỹ bị câm điếc, mẹ cũng là người khuyết tật. Hai vợ chồng có với nhau 3 mụn con thì tất cả đều bị khuyết tật di truyền từ bố. Từ nhỏ đến lớn, mọi người trong gia đình cứ ú a ú ớ, nhiều khi không biết nhau muốn gì, cuộc sống vô cùng khổ sở. Lớn lên, anh em Sỹ được ra Hà Nội học ngôn ngữ ký hiệu ở trường Hoa Sữa, không khí trong nhà cũng đỡ căng thẳng vì mọi người bắt đầu hiểu và giao tiếp với nhau qua đôi bàn tay. Ở quê Sỹ hiện có nhiều trẻ em cũng bị khiếm thính. Do đó, không chỉ dừng lại ở khóa học cơ bản trong trường Hoa Sữa, Sỹ còn đang theo học lớp nâng cao và ấp ủ ước mơ mở lớp miễn phí dạy lại cho trẻ em đồng cảnh nơi quê nhà.






28 tháng 9, 2011

Đưa ngôn ngữ ký hiệu vào cuộc sống

Nhằm thúc đẩy việc học và đưa ngôn ngữ ký hiệu vào cuộc sống, lần đầu tiên những người khiếm thính ở Hà Nội và các tỉnh thành phía Bắc đã có một chương trình giao lưu, gửi gắm nhiều thông điệp đến cộng đồng.




Một trong những biện pháp giúp người khiếm thính hòa nhập cộng đồng là đưa ngôn ngữ của họ - ngôn ngữ ký hiệu trở nên phổ biến trong xã hội. Đối với hơn 1 triệu người khiếm thính hiện nay ở Việt Nam, cơ hội cho họ được học tập, tiếp cận với xã hội còn nhiều hạn chế do thiếu những cơ sở dạy ngôn ngữ này.


Bài quốc ca được thể hiện, không phải theo cách thông thường. Những bạn trẻ dẫu chưa 1 lần cất cao lời hát Quốc ca, nhưng vẫn cảm nhận được trọn vẹn ý nghĩa của bài hát





Hoàng Thị Ánh Hồng, Sinh viên trường Cao đẳng Sư phạm Hà Nội nói: “Em rất thích hát bằng ngôn ngữ kí hiệu, em có thể cảm nhận được giai điệu và tình cảm của bài hát”.

Hồng là một thành viên của cộng đồng hơn 1 triệu người khiếm thính ở Việt Nam hiện nay. Với họ, ngôn ngữ kí hiệu là kênh giao tiếp quan trọng nhất, nhưng chỉ có khoảng 70 trường học, trung tâm dành dành cho người khiếm thính, và lại chỉ tập trung ở 1 số tỉnh, thành phố lớn. Điều này đã cản trở người khiếm thính hòa nhập cộng đồng.   
        

Anh Lê Văn Ánh, Chủ tịch Chi hội người khiếm thính Hà Nội tâm sự: “Giáo dục cho chúng tôi hiện còn thiếu và nông. Chúng tôi cũng thiếu người phiên dịch trong các chương trình giao lưu, hay khi giao tiếp với người bình thường. Ngay trong gia đình, chúng tôi cũng không giao tiếp được. Vì thế mà chúng tôi chưa thấy mình được quan tâm và bình đẳng”.

Theo ông Nguyễn Đình Liêu, Chủ tịch hội Bảo trợ người khuyết tật và trẻ mồ côi Việt Nam: “Mấy năm gần đây, chúng ta thay đổi phương pháp tiếp cận là trao quyền cho người khuyết tật, đó là quyền được học tập, quyền được làm việc, quyền hòa nhập với xã hội cộng đồng. Nhưng chúng ta phải tạo điều kiện, cơ hội cho họ. Ví dụ như người khiếm thính muốn giao lưu, có ngôn ngữ với cộng đồng thì họ phải học, phải biết chữ. Và trong gia đình cũng phải giao lưu trở lại, như thế họ sẽ được như người bình thường”.

Nhằm giúp người khiếm thính có một kênh thông tin - giáo dục riêng, từ 1/1/2012, Đài Truyền hình Việt Nam sẽ chính thức phát sóng chương trình “Dạy ngôn ngữ kí hiệu trên truyền hình” trên kênh VTV2. Ngoài ra, chương trình cũng giúp người xung quanh học được ngôn ngữ ký hiệu, từ đó góp phần xây dựng 1 xã hội hòa nhập, không rào cản với họ. Để người khiếm thính có thể cho và nhận những cử chỉ yêu thương từ xã hội.    

Người thầy trên giảng đường không tiếng nói



Khóa đào tạo đại học đầu tiên ở Việt Nam dành cho người khiếm thính được giảng dạy tại Trường CĐSP Đồng Nai. Người rhầy trên giảng đường không có tiếng nói này là Tiến sĩ Ngôn ngữ học Jame Clady Woodward
Đây là khóa học do tổ chức The Nippon Foundation (Nhật Bản) tài trợ. Người thường xuyên có mặt trên giảng đường không có tiếng nói này là Tiến sĩ Ngôn ngữ học Jame Clady Woodward, 60 tuổi, đến từ Đại học Georgetown (Mỹ), Giám đốc dự án “Giáo dục bậc đại học cho người khiếm thính ở Việt Nam” (Opening University Education to Deaf in Vietnam).
Khi còn là sinh viên chuyên ngành ngôn ngữ, Jame Clady Woodward đã chọn ngôn ngữ ký hiệu là đề tài cho con đường nghiên cứu khoa học. Năm 1968, khi đang là sinh viên năm cuối, ông đã từ chối tham gia cuộc chiến tranh ở Việt Nam và nhờ tìm giúp một công việc dạy học cho người bị khiếm thính ở Đại học Gallaudet ở Washington DC, trường đại học đầu tiên trên thế giới về nâng cao trí tuệ toàn diện cho người khiếm thính.
Công việc này đã giúp ông thêm nhiều cơ hội tiếp xúc với người khiếm thính và đã hoàn tất chương trình tiến sĩ chuyên ngành ký hiệu ngôn ngữ.
Bằng mọi khả năng và với sự tài trợ từ Trường Đại học Gallaudet, ông tìm đến với người khiếm thính ở: Hồng Công, Đài Loan, Mêhicô, Pêru, Trung Quốc, Chilê, Thái Lan... Những dự án nâng cao trình độ cho người khiếm thính do ông hoạch định đã được thực hiện thành công tại các nơi này.
Cơ hội đến Việt Nam
Năm 1996, khi đang thực hiện dự án “Ngôn ngữ ký hiệu Thái Lan” ở bậc đại học, ông có cơ hội gặp một số người Việt Nam và trình bày ý định giúp đỡ người khiếm thính ở Việt Nam tiếp cận chương trình giáo dục cao hơn.
Đến đầu năm 1997, tại hội nghị “Thăng tiến phát triển cuộc sống của người châu á - Thái Bình Dương” do ủy ban Kinh tế và xã hội khu vực châu á - Thái Bình Dương tổ chức tại Hà Nội, Trung tâm tật học thuộc Viện Khoa học xã hội đã mời ông tham gia hỗ trợ dự án này.
Với kinh nghiệm 30 năm Tiến sĩ Jame Clady Woodward và Giáo sư, tiến sĩ Mike Kemp (trưởng khoa Ngôn ngữ ký hiệu Mỹ, ngôn ngữ thông dịch Đại học Gallaudet ở Washington DC) đã tự nguyện sang Việt Nam triển khai dự án này.
Năm 1999, dự án được chính thức thực hiện ở Việt Nam và Đồng Nai là địa phương duy nhất được chọn là nơi thí điểm triển khai. Dự án do The Nippon Foundation (Quỹ Nhật Bản) tài trợ với kinh phí 600.000 USD.
Dự án này mở ra một cơ hội mới cho những người khiếm thính, thông qua những kỹ năng: Giảng cho những người khiếm thính, giảng cho những người bình thường muốn giao tiếp với người khiếm thính và tham gia các hoạt động xã hội, hỗ trợ cho trẻ khiếm thính...
Trên giảng đường không tiếng nói
Năm học 2000 - 2001, khóa học đầu tiên được chính thức khai giảng. Tất cả đều học bằng ngôn ngữ ký hiệu nên giảng đường không hề có bất kỳ âm thanh hay tiếng nói nào.
“Dù không âm thanh nhưng lớp học rất sinh động. Mọi người hiểu và chia sẻ với nhau qua ngôn ngữ của đôi tay - ngôn ngữ ký hiệu kỳ diệu này đã mang kiến thức và mở ra cho các bạn khiếm thính nhiều cơ hội” - Tiến sĩ J.C Woodward nói.
Hiện dự án có 58 học sinh được tuyển sinh trong cả nước theo học chương trình từ lớp 6 đến lớp 12, trong đó có 29 học sinh của dự án tham dự và tốt nghiệp THCS, đạt tỷ lệ 100%.
Trong số này có 2 học sinh đỗ loại giỏi và học sinh Nguyễn Hoàng Lâm đỗ thủ khoa năm học 2004-2005. 5 năm triển khai dự án cũng là 5 năm ông Woodward cùng học sinh dự án đã hoàn tất bản thảo bộ sách dạy học ngôn ngữ dấu hiệu Việt Nam và tập 1 bộ từ điển ngôn ngữ dấu hiệu bằng 3 ngôn ngữ (ngôn ngữ dấu hiệu - tiếng Anh - tiếng Việt).
Hiện tiến sĩ J. C. Woodward đang nỗ lực tìm kiếm việc làm cho sinh viên của mình.

23 tháng 9, 2011

TRUNG TÂM ĐÀO TẠO NGÔN NGỮ KÝ HIỆU THÔNG BÁO TUYỂN SINH

TRUNG TÂM ĐÀO TẠO NGÔN NGỮ KÝ HIỆU
THÔNG BÁO TUYỂN SINH
Trung tâm Đào tạo Ngôn ngữ Ký hiệu (NNKH) chất lượng cao được thành lập nhằm mục đích:




Do nhu cầu tìm hiểu ngôn ngữ ký hiệu của các bạn trẻ tăng cao. Trung tâm đào tạo ngôn ngữ ký hiệu khai giảng liên tục các lớp cơ bản.


Giúp những gia đình có con em bị câm điếc có thể giao tiếp được với bố mẹ, anh chị và người thân bằng NNKH, vốn có ngữ pháp khác với ngữ pháp thông thường của chúng ta. Đặc biệt bố mẹ, anh chị và người thân cũng biết được ngôn ngữ ấy để giao tiếp với con em mình.

Ngoài gặp khó khăn giống như tất cả những người khuyết tật khác về sinh hoạt xã hội (ví dụ: người khuyết tật không được thi lấy bằng lái xe máy…) thì họ còn gặp những khó khăn riêng trong cộng đồng của họ như việc họ không thể tự đi khám bệnh, tự đi làm CMND, tự đi đăng kí kết hôn, làm giấy khai sinh cho con… Mục đích mở trung tâm còn là để tạo điều kiện cho người khiếm thính được tiếp xúc với các kênh truyền thông và những thông tin xã hội cơ bản.



Trung tâm có các lớp NNKH dành cho người khiếm thính nhằm mục đích bổ sung, hoàn thiện đầy đủ bộ NNKH của cộng đồng, giúp các em giao tiếp hiệu quả hơn trong chính cộng đồng của mình.
NNKH là ngôn ngữ sử dụng hình ảnh để miêu tả sự vật sự việc nên dự án này còn có tiềm năng giúp người bình thường học tập dễ dàng hơn, vì theo nghiên cứu khoa học thì việc vận dụng 2 bán cầu não vừa học vừa tưởng tượng bằng hình ảnh sẽ nhanh hơn và nhớ lâu hơn.



Hiện Trung tâm có 2 mảng đào tạo chính (khai giảng liên tục):

   · Lớp NNKH dành cho người khiếm thính:
        Thời gian: 2 buổi/tuần vào thứ 2 và thứ 4, từ 18h30 đến 20h
        Địa điểm: Trường Tiểu học Nguyễn Du, 32 Lý Thường Kiệt, Hoàn Kiếm, HN
        Học phí: 100.000 VNĐ/tháng (8 buổi)
   · Lớp NNKH dành cho các bạn muốn tiếp xúc với người khiếm thính:
       Thời gian: 2 buổi/tuần vào thứ 2 và thứ 4, từ 18h30 đến 20h
       Địa điểm:Trường Tiểu học Nguyễn Du, 32 Lý Thường Kiệt, Hoàn Kiếm, HN
       Học phí: 200.000 VNĐ/tháng (8 buổi)


20 tháng 9, 2011

Rộ lên trào lưu “học ngôn ngữ kí hiệu”

Rộ lên trào lưu “học ngôn ngữ kí hiệu”


Thầy Sơn đang say mê giảng bài cho các bạn
Trước kia, ngoại trừ người câm, điếc phải sử dụng ngôn ngữ kí hiệu thì chỉ có một bộ phận nhỏ những người tình nguyện viên quan tâm đến phương tiện giao tiếp này. Nhưng gần đây, các bạn trẻ rất bình thường lại đến với lớp học ngôn ngữ đặc biệt này một đông.
Phần đông đó là các sinh viên ở các trường như KHXH&NV, Ngoại thương, Giao thông, Cao đẳng đường sắt…
Tò mò , thích, đam mê…
Đó là những nguyên nhân khiến các bạn đến với môn học đặc biệt này. Tại lớp dạy ngôn ngữ kí hiệu do thầy Đỗ Hoàng Thái Anh, thành viên chi hội người câm điếc Hà Nội giảng dạy khi mở lớp mới tại 76 Giảng Võ đông nghẹt người đến đăng kí. Vì theo quy định của trung tâm, mỗi lớp chỉ nhận số lượng học viên nhất định cho nên rất nhiều người phải năm lần bảy lượt đăng kí mới có tên trong danh sách.
Cầm tờ danh sách học viên có tên mình trên tay, Nguyễn Thị Ngọc Ánh (SV Đại học KHXH&NV) phấn khởi khoe: “Đây là lần thứ 4 mình đăng kí học lớp này đấy. Ba lần trước đăng kí qua mạng nhưng đều đến chậm, người ta chốt danh sách rồi, lần này mình “đánh” quả ăn chắc, đến tận nơi đăng kí mới được”.
Không ít thành viên ban đầu tham gia câu lạc bộ chỉ vì tò mò, muốn tìm hiểu về ngôn ngữ ký hiệu của người khiếm thính. Thế rồi nhiều bạn thấy gắn bó trực tiếp với thứ ngôn ngữ này từ bao giờ không biết .
Bạn Nguyễn Thúy Hằng, sinh viên Đại học Kinh tế Quốc dân cho biết: “Ban đầu khi tìm đến với lớp học vì ý thích muốn biết thêm ngôn ngữ của người câm điếc giống như một “ngoại ngữ”. Nhưng sau khi tham gia các hoạt động tình nguyện, mình mới hiểu được những khó khăn của những người khiếm thính khi họ phải giao tiếp với người bên ngoài. Vì vậy, mình đã tham gia học một cách bài bản, góp phần giúp đỡ họ”.
Cùng với lớp cơ bản, hiện 2 lớp chuyên sâu về ngôn ngữ ký hiệu, với khoảng 50 bạn trẻ theo học, vẫn tiến hành đều đặn (một tuần 3 buổi) trên đường Nguyễn An Ninh. Vào các buổi chiều thứ 2, thứ 4 bạn Nguyễn Hải Hà (sinh viên Ngoại Thương) vẫn vượt hơn 10 cây số để đến với lớp học. “Mặc dù đoạn đường đến lớp học cũng khá xa, hôm nào đi qua đoạn Trường Chinh cũng bị tắc đường nhưng cứ nghĩ đến việc các thầy giáo ở trung tâm câm điếc say mê giảng bài rồi không khí cởi mở vui vẻ của các bạn cùng lớp khiến mình không thể bỏ buổi học được”, Hà chia sẻ.
Ở một số trường như Đại học KHXH&NV hay Cao đẳng đường sắt đã thành lập câu lạc bộ “Nhóm ngôn ngữ ký hiệu” và thu hút được đông đảo các bạn sinh viên tham gian. Từ đó khiến các bạn hiểu hơn về thứ ngôn ngữ “lạ” này
Một lớp học ngôn ngữ ký hiệu
Học ngôn ngữ kí hiệu khó hơn học ngoại ngữ
Không ít bạn khi học ngôn ngữ ký hiệu đã nhận xét như vậy. Đặc trưng của loại ngôn ngữ này là dùng những động tác kí hiệu của bàn tay để truyền đạt ý của mình đến người khác. Tuy nhiên, rất nhiều động tác khi thực hiện lại có nhiều nét tương đồng, thậm chí rất giống nhau. Vì thế chỉ cần làm sai đi một chút là thông điệp truyền tới người nghe đã bị lệch hoàn toàn. Đấy chính là lí do mà một số sinh viên ban đầu rất hào hứng nhưng chỉ sau một thời gian theo học, thấy khó khăn quá nên bỏ giữa chừng.
Tuấn Anh, sinh viên trường Giao thông cho biết: “Thật sự học ngôn ngữ ký hiệu không dễ một chút nào. Có rất nhiều từ na ná giống nhau khiến mình làm toàn bị sai. Sau này nếu có thời gian mình sẽ học lại chứ bây giờ thực sự mình đầu hàng”.
Một lí do khác khiến cho việc học ngôn ngữ kí hiệu trở nên thật sự khó khăn là sự chưa thống nhất về quy ước giữa các vùng, thậm chí là trong một khu vực. Trao đổi với chúng tôi, anh Đỗ Thanh Sơn , người đang giảng dạy tại lớp học ngôn ngữ ký hiệu cho biết: “Tôi đã từng đi dạy và làm việc với chi hội người câm điếc ở nhiều địa phương và thấy hầu như ở địa phương nào cũng tồn tại nhiều cách dùng riêng của mình. Cách nói chuyện của người câm điếc ở Hà Nội khác với ở Hải Phòng, ở TPHCM khác với ở Đồng Nai…”.
Nhưng đối với những bạn trẻ thật sự đam mê ngôn ngữ ký hiệu thì các bạn luôn vạch ra những phương pháp để học tốt nhất. Bạn Phương Thảo chia sẻ: “Muốn thành thục và thuộc ký hiệu, mình chỉ còn cách chăm chỉ, tập trung ngay trên lớp. Vào chủ nhật mình thường đến trường Hoa Sữa cùng câu lạc bộ ngôn ngữ ký hiệu. Giao tiếp nhiều với các bạn khiếm thính ở đó khiến việc học của mình đạt hiệu quả tốt hơn”.
Mặc dù học ngôn ngữ ký hiệu không phải là dễ nhưng nhiều bạn trẻ nhận thấy được rằng học ngôn ngữ ký hiệu khiến các bạn tư duy tốt hơn, giao tiếp tự tin hơn và đặc biệt học ngôn ngữ kí hiệu vì một tấm lòng nhân ái, các bạn có thể giúp đỡ rất nhiều khiếm thính hòa nhập với cộng đồng.


Sẽ có chương trình TV dạy ngôn ngữ cho người khiếm thính?


VH- Việc khó giao tiếp với người bình thường đã là một nỗi khổ của người khiếm thính, nhưng họ còn gặp khó khăn hơn trong cuộc sống riêng tư và đặc biệt thiệt thòi trong việc hưởng thụ các chương trình giải trí.
Chuyển nghề vì thương chị
Khi biết chúng tôi muốn gặp trực tiếp những người dẫn chương trình bằng ngôn ngữ của người khiếm thính, BTV Nguyễn Quang Huy khuyên chúng tôi nên gặp MC Vũ Hoàng Lan vì cô được coi là thủ lĩnh của nhóm.
Gặp Lan những ngày này thật khó vì cô đang “phiên dịch” cho nhóm đại biểu người khiếm thính tại một hội nghị dành cho những người khuyết tật được tổ chức tại Hà Nội. Và thật may, lúc gặp Lan ngay tại hội nghị, cô đã mời được cả 3 lãnh đạo chủ chốt của Chi hội Người khiếm thính Hà Nội cùng tham gia cuộc trò chuyện...
Lan cho biết, cô là người duy nhất trong số 8 ứng viên được giới thiệu tới làm việc ở chương trình thời sự của VTV có người nhà bị khiếm thính. Chị ruột của Lan là Vũ Thùy Linh bị khiếm thính từ nhỏ, người em thân thiết nhất, gắn bó nhất, cũng là “người phiên dịch” của Linh chính là Lan.
Có lẽ do chị em gần gũi từ nhỏ, suốt ngày nói chuyện với nhau bằng cử chỉ nên ngôn ngữ của người khiếm thính đã ngấm vào cô như một phần kiến thức bản năng vậy.  Tốt nghiệp khoa Kế toán Trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội, nhưng “nghề” chính của Lan hiện nay là phiên dịch cho người khiếm thính.

Từ trái sang: Lê Văn Ánh, Vũ Thùy Linh, Trần Ngọc Tuấn
Ngay từ khi còn học phổ thông và vào ĐH, Lan khá nổi tiếng vì cô là người hiếm hoi có thể “nói” được bằng ngôn ngữ của người câm điếc. Còn bây giờ, ngoài việc hợp tác với chương trình thời sự của VTV mới đây, Lan "phiên dịch" cho khá nhiều các hội nghị lớn dành cho người khuyết tật và hiện đang làm MC ngôn ngữ khiếm thính cho kênh O2TV. Lan tâm sự, cô chưa tìm việc làm đúng ngành kế toán đã học vì cô quá thương chị ruột. Công việc của cô hiện nay liên quan đến ngôn ngữ của người khiếm thính cũng giúp cô hoàn thiện thứ ngôn ngữ đặc biệt này, trước hết là để cô có thêm điều kiện gần gũi chia sẻ, giúp đỡ, an ủi người chị khuyết tật năm nay đã 31 tuổi nhưng vẫn chưa xây dựng gia đình...
Người khiếm thính thiệt thòi đủ đường
Ông Lê Văn Ánh- Trưởng Chi hội Người khiếm thính Hà Nội đã ngậm ngùi bày tỏ như thế khi gặp gỡ phóng viên Văn Hóa bên lề hội nghị dành cho người khuyết tật. Điều đầu tiên ông Ánh vừa xin lỗi vừa giãi bày với chúng tôi là không phải ông cũng như những người khiếm thính khác ngại gặp gỡ người lạ, mà đơn giản vì người khiếm thính chỉ có thể “nói chuyện” với người khác bằng một trong 2 cách, đó là viết ý nghĩ ra giấy hoặc bằng cử chỉ.
Cả 2 cách này đều khá bất tiện và không phải người khiếm thính nào cũng biết chữ để viết. Ông Ánh cho biết, Chi hội Người khiếm thính Hà Nội có khoảng 360 thành viên và cả thành phố có khoảng 4.000 người khiếm thính. Đa số họ không chỉ gặp khó khăn trong giao tiếp hằng ngày, mà còn rất thiệt thòi trong hưởng thụ các chương trình giải trí, và đặc biệt trong cuộc sống lứa đôi.
Thường thì những người khiếm thính lập gia đình với nhau, nhưng cũng có những người khiếm thính xây dựng gia đình với người bình thường. Những cặp như thế rất hiếm và nhiều cặp trong số này đã phải chia tay nhau, chủ yếu là vì bất đồng trong giao tiếp và biểu lộ tình cảm. Bản thân ông Ánh cũng có vợ là người khiếm thính nhưng con của 2 người thì lại bình thường. Họ giao tiếp với nhau bằng ngôn ngữ cử chỉ, nhưng cả 2 vợ chồng “nói chuyện” với người bên ngoài đều cần “phiên dịch” nên khá bất tiện.
Sở dĩ những người khiếm thính bị thiệt thòi như thế là do họ rất khó khăn trong việc học văn hóa. Người khiếm thính chủ yếu học văn hóa hết lớp 5 vì ít có những chương trình cao hơn dành cho họ. Việc học nghề càng khó hơn và hầu hết là họ mày mò tự học, chủ yếu là các nghề không đòi hỏi nhiều kiến thức kĩ thuật. Như chị ruột của MC Vũ Hoàng Lan, hiện nay ngoài công việc ở Chi hội Người khiếm thính Hà Nội, chị cũng làm thêm nghề thiết kế đồ họa để kiếm sống...

Xử lý kỹ thuật chương trình
Chúng tôi mong có nhiều chương trình như thế!”
Khi được hỏi về chương trình thời sự dành riêng cho người khiếm thính, cả 3 lãnh đạo của Chi hội Người khiếm thính Hà Nội, vốn là người khiếm thính đều “đồng thanh” trả lời như thế. Đối với họ, các chương trình giải trí rất ít. Thế giới giải trí của họ là một vài bộ phim nước ngoài có phụ đề, còn các chương trình TH trong nước thì chỉ xem được những chương trình giá cả (có hiện lên những con số cụ thể) và mới đây là chương trình thời sự của VTV, còn âm nhạc đối với họ dường như chưa bao giờ hiện hữu.
Ông Trần Ngọc Tuấn- Phó trưởng Chi hội Người khiếm thính Hà Nội, người được phân công dạy văn hóa cho những người khiếm thính cho biết, đa số người khiếm thính không biết chữ và dạy văn hóa cho họ vô cùng gian nan. Việc dạy hoàn toàn bằng cử chỉ khó khăn đã đành, có người biết mặt chữ nhưng lại không biết nghĩa, và từ việc biết chữ đến việc đọc hiểu được các đoạn văn là cả một quá trình dài. Ngôn ngữ giao tiếp và biểu cảm của người khiếm thính là thứ ngôn ngữ rút gọn, chẳng hạn họ không “nói” “chào ông”, “chào cô” mà chỉ có kí hiệu “chào” chung cho tất cả mọi người...
Nhiều người khiếm thính biết chữ nhưng không thể đọc báo, xem truyện mà chỉ có thể dùng chữ để giao tiếp lẫn nhau. Bởi thế nên những chương trình giải trí dành riêng cho họ càng trở nên quý giá...
Về vấn đề này, những người làm chương trình thời sự cho người khiếm thính cho biết, hiện nay, ngôn ngữ ký hiệu ngoài việc áp dụng trong chương trình Thời sự lúc 22h trên VTV2, Đài Truyền hình Việt Nam còn áp dụng tại một số chương trình trên kênh O2TV, kênh chuyên về sức khỏe trên hệ thống truyền hình cáp của VTV. “Tiếp xúc với những người khiếm thính tại Hội Những người khuyết tật Hà Nội, tôi được biết họ và những người khiếm thính trên địa bàn cả nước rất mong muốn có một chương trình chuyên về dạy ngôn ngữ ký hiệu cho người khiếm thính trên truyền hình. Còn nhiều yếu tố để hoàn thiện, nhưng tôi tin trong tương lai VTV có thể sẽ sắp xếp được”, BTV Nguyễn Quang Huy của Ban Thời sự- VTV nói.

19 tháng 9, 2011

Lớp học giao tiếp với người khiếm thính


Lớp học giao tiếp với người khiếm thính





Để giao tiếp được với người câm điếc, nhiều bạn trẻ thậm chí cả người già cũng tìm đến lớp học ngôn ngữ ký hiệu ở Hà Nội. Tất cả cùng chung một mục đích được hòa nhập dễ dàng 

Để giao tiếp được với người câm điếc, nhiều bạn trẻ thậm chí cả người già cũng tìm đến lớp học ngôn ngữ ký hiệu ở Hà Nội. Tất cả cùng chung một mục đích được hòa nhập dễ dàng với người khuyết tật ở mọi nơi.
Lớp ngôn ngữ ký hiệu được tổ chức vào các buổi tối tại trường THCS Trưng Vương, quận Hoàn Kiếm, với khoảng hơn 30 học viên. Người giảng là 2 thầy giáo khiếm thính Đỗ Hoàng Thái Anh và Đỗ Thanh Sơn.
Với sự trợ giúp phiên dịch đắc lực của Le Thanh Hoa, Chủ nhiệm CLB ngôn ngữ ký hiệu Hà Nội, 2 thầy giáo trẻ dễ dàng hơn rất nhiều trong việc truyền đạt phương pháp nói chuyện của người khiếm thính.
Lớp học đang ngày càng thu hút đông đảo giới trẻ tìm đến, trong đó có cả những người lớn tuổi. Nhiều học viên cho biết, học ngôn ngữ ký hiệu để có thể giao tiếp dễ dàng hơn với người khiếm thính. Nhiều người phải học tới một năm mới thành thạo các ngôn từ.

28 tháng 8, 2011

Theo chân 'đoàn làm phim' ngôn ngữ ký hiệu



Phần hai của serie phim tài liệu về Hà Nội phải quay tới ba lần do thời tiết.
Phần hai của series phim tài liệu về Hà Nội phải tạm hoãn nhiều lần do thời tiết xấu.
Hoa giới thiệu trường đại học đầu tiên ở Việt Nam bằng ngôn ngữ ký hiệu khiến nhiều du khách ngạc nhiên.
Hoa giới thiệu trường đại học đầu tiên ở Việt Nam bằng ngôn ngữ ký hiệu khiến nhiều du khách ngạc nhiên.
Trước khi có sự hỗ trợ của một độc giả, cả nhóm dùng máy ảnh du lịch để quay.
Trước khi có sự hỗ trợ của một độc giả, cả nhóm dùng máy ảnh du lịch để quay.
Thày Đỗ Thanh Sơn (bên phải), giáo viên
Thày Đỗ Thanh Sơn (bên phải), giáo viên Câu lạc bộ Ngôn ngữ ký hiệu, cũng có mặt để trợ giúp nhóm làm phim.
Hoa trao đổi với thày Sơn để thống nhất một số dấu hiệu.
Hoa trao đổi với thày Sơn để thống nhất một số dấu hiệu.
Câu chuyện giữa người thày và các học trò này
Câu chuyện giữa người thày và các học trò này diễn ra trong im lặng. Họ chỉ ra dấu cho nhau.
Là một trong số những thành viên trụ lại cuối cùng, cậu sinh viên năm hai, Hồng Phong,
Là một trong số những thành viên trụ lại cuối cùng, cậu sinh viên năm hai, Hồng Phong, muốn tham gia dự án phim này để có cơ hội biết hơn về ngôn ngữ của người câm, điếc.
Trao đổi trước khi lên hình.
Trao đổi trước khi lên hình.
Sau hồ Gươm và Văn Miếu, nhóm của Hoa dự tính sẽ làm phim về làng gốm Bát Tràng.
Sau hồ Gươm và Văn Miếu, nhóm của Hoa dự tính sẽ làm phim về làng gốm Bát Tràng.









10 tháng 8, 2011

'Tiệc im lặng' của giới trẻ Hà thành

Căn phòng chật ních người nhưng chẳng ai nói với ai lời nào chỉ ra hiệu với nhau bằng tay. Tiệc vô ngôn của Câu lạc bộ ngôn ngữ ký hiệu tối qua diễn ra trong tiếng nhạc du dương, trong không khí tĩnh lặng làm tất cả những người có mặt hiểu ra giá trị của lời nói và trải nghiệm thế giới đặc biệt của người khiếm thính. 




Những khuôn mặt nhăn nhó khi muốn diễn đạt ý của mình mà lại không được phép mở miệng nói, những nụ cười rạng rỡ khi nỗ lực làm người đối diện hiểu thành công, những mẩu giấy viết ngắn gọn vài dòng hỏi han, làm quen trao nhau... Tất cả diễn ra tại bữa tiệc đặc biệt trong một quán cà phê nhỏ trên đường Trần Bình Trọng, Hà Nội, tiệc không nói hay còn được gọi với cái tên mỹ miều, tiệc vô ngôn (Silent Party). 

Giống như mọi bữa tiệc khác, Silent Party cũng có đồ ăn, nước uống và cả các chương trình kịch, trò chơi nhưng điều khác biệt ở đây là mọi thứ đều diễn ra trong yên lặng. Nếu không dùng được thủ ngữ, mọi người có thể dùng giấy, bút đặt sẵn trên mỗi bàn tiệc để nói chuyện. Phía sau mỗi tấm vé tới dự Silent Party đều có in ký hiệu cơ bản đủ để người tham gia thấy ngỡ ngàng và tò mò muốn khám phá. Khắp phòng là những dòng chữ yêu cầu mọi người không cất lời hiện trên màn hình tivi lớn treo trên tường. Bất cứ ai bước vào căn phòng này cũng đều được đề nghị để điện thoại ở chế độ rung và được phép giao tiếp bằng mọi hình thức, trừ tiếng nói. Bữa tiệc từ thiện diễn ra nhằm gây quỹ ủng hộ cho các em bé khiếm thính nghèo có một năm học mới đầy ắp tiếng cười, một mùa Trung thu lấp lánh và ấm áp.
Ở một góc phòng, đôi bạn trẻ đang làm quen bằng cách ghi ra giấy. Thỉnh thoảng, cô gái nhìn chằm chằm vào mặt sau vé mời có in các ký hiệu để cầu cứu. Cậu bạn đứng cạnh ghi ra giấy những câu hỏi ngắn gọn rồi đưa cho cô. Cứ thế, cuộc trò chuyện của hai người diễn ra dưới ánh nến, chẳng tốn lời nào. Muốn được người khác ôm, được người khác vuốt tóc, một anh chàng khác dán tờ giấy ghi dòng chữ to đậm sau lưng và đi khắp phòng. Gặp ai anh này cũng chỉ vào lưng. Người đối diện hiểu ra và tươi cười ôm chầm lấy anh.


                                                      Không lời nói, tất cả chỉ trò chuyện với nhau bằng ký hiệu.




Hàng ngày khi ra đường, không khó để bắt gặp hình ảnh của các chàng trai, cô gái ăn mặc đẹp, đi xe xịn nhưng lại cẩu thả và phung phí lời ăn tiếng nói của mình. Trong khi đó với những người khiếm thính, việc cất tiếng là cả một mơ ước. Đó chính là lý do để Lê Thanh Hoa, chủ nhiệm Trung tâm bộ ngôn ngữ ký hiệu, và một nhóm các bạn trẻ có sáng kiến tổ chức tiệc vô ngôn.
"Mục đích của em và các bạn là giúp người bình thường trải nghiệm và thêm trân trọng lời nói đồng thời tạo cơ hội cho các bạn khiếm thính có cơ hội hòa nhập với cộng đồng", Hoa chia sẻ.
Theo Hoa, trong một không gian như vậy, ai cũng giống ai và nếu bạn có là người câm, điếc thì cũng không ai nhận ra bạn khác biệt. Toàn bộ các tiết mục trong chương trình đều do các em khiếm thính biểu diễn, ngoài ra còn có sự góp mặt của nghệ sĩ kịch câm. Mọi kinh phí tổ chức tiệc đều do trung tâm của Hoa bỏ tiền túi và có một phần hỗ trợ của quán cà phê.
Suốt hai tiếng không được nói đến khi MC Thanh Hoa trả lại tiếng nói cho mọi người ở cuối chương trình, tất cả ồ lên vui sướng vì được giải phóng. "Câu đầu tiên của em sau khi tiệc kết thúc đó là được nói rồi", Như Quỳnh, sinh viên năm 2 Đại học Bách Khoa Hà Nội, cười tươi. Mới học ngôn ngữ ký hiệu chưa đầy một tháng nhưng Quỳnh đã có thể giao tiếp cơ bản. "Bước vào căn phòng này, em thấy mọi thứ đều khác biệt so với những gì ồn ã bên ngoài. Lúc đầu em thấy lúng túng nhưng sau vận dụng hết những gì được học để nói, đến khi quen dần thì tiệc kết thúc", cô nàng tỏ vẻ tiếc nuối không khí vui vẻ của bữa tiệc.



                                 Ba bạn khiếm thính Thảo, Trang, Hường (từ trái qua) đang nói chuyện cùng mọi người.   

Chưa biết tí gì về ngôn ngữ ký hiệu, Minh theo bạn tới Silent Party vì tò mò. Nữ sinh năm 2 Đại học Y tế Công cộng cho rằng chương trình thật ý nghĩa. Với cô, hai giờ bước vào thế giới của người câm điếc khiến cô thêm trân trọng món quà của tạo hóa dành cho mình. Minh thấy vui vì được gặp gỡ nhiều người và thêm đồng cảm với các bạn thiệt thòi hơn mình.

Silent Party kết thúc, cánh cửa phòng mở ra khiến mọi âm thanh phía ngoài ùa vào phá tan không khí không lời nói bên trong. Ai nấy đều cố gắng nói thật nhiều như đã lâu lắm chưa được cất lời. Hoa bảo, sắp tới, cô định tổ chức Silent Party 
như thế này cho các em câm, điếc trong Nam nhân dịp trung thu. "Để có kinh phí, chúng em rất cần sự ủng hộ của mọi người", vừa nói, Hoa vừa vui vẻ đáp lại cái bắt tay, câu cảm ơn của những người tới dự tiệc.






Trong gian phòng với hơn 300 người tham dự không có tiếng nói, chỉ có nhạc là âm thanh duy nhất, các bạn trẻ Hà thành đã giao lưu, trò chuyện với nhau bằng cách diễn đạt cử chỉ của người khiếm thính.
Đây là lần đầu tiên một buổi tiệc vô ngôn dành cho các bạn trẻ Việt Nam diễn ra, do CLB ngôn ngữ ký hiệu tổ chức. Địa điểm là một quán café rộng chừng 200 m2 trên phố Trần Bình Trọng (Hà Nội). Hơn 300 người đã tham dự, gấp đôi số vé bán ra, chủ yếu là bạn trẻ bị câm điếc.
Khách tới đây được hòa mình vào bầu không khí không tiếng nói, tiếng cười và không cả xì xào bàn tán. Tất cả được biểu hiện bằng ánh mắt, cử chỉ. Trong ánh nến le lói, đèn tắt hết, chỉ có tiếng nhạc du dương, các bạn trẻ được dịp trò chuyện thoải mái bằng ngôn ngữ cơ thể.
                                    Một trò chơi trong đêm tiệc vô ngôn. Ảnh: Hoàng Hà.



Có bạn phải cầm tấm vé in các ngôn ngữ ký hiệu để tập làm quen, nhiều bạn do khó khăn phải viết ra giấy, một số lại dùng điện thoại di động để đánh text. Người bình thường cố gắng tìm cách nói chuyện với người khiếm thính, còn người bị khiếm thính lại dạy cách truyền đạt thông tin bằng tay.
Ngay cả phóng viên, thành viên Ban tổ chức khi tác nghiệp cũng phải im lặng và phối hợp làm việc bằng ngôn ngữ cơ thể. “Chúng tôi muốn truyền tải những thông điệp tuyệt vời của sự im lặng mà hàng ngày mọi người đang thiếu trong một xã hội xô bồ, ồn ào. Người khiếm thính trao đổi với nhau như thế nào, khác sự im lặng của chúng ta như thế nào, câu trả lời chính là ở các bạn trong buổi tối nay”, bạn Thanh Hoa, thành viên Ban tổ chức cho biết.
Sau buổi Silent Party - Tiệc vô ngôn đêm qua, CLB đã thu được một số tiền nhỏ để giúp đỡ những bé khiếm thính nghèo chuẩn bị cho năm học mới và mùa Trung Thu.
    

                                             


16 tháng 7, 2011

Nối vòng tay bé làm từ thiện


TP - Ngày 9 - 4, tại Hà Nội, các tổ chức cộng đồng và tổ chức phi chính phủ tổ chức chương trình từ thiện dành cho trẻ em, nhằm gây quỹ cho 100 trẻ mồ côi và khuyết tật thính giác ở Trung Tâm Nuôi dạy Trẻ mồ côi Khuyết tật Chúc Sơn, Hà Đông, Hà Nội.
Trẻ em nước ngoài tham gia chương trình từ thiện
Trẻ em nước ngoài tham gia chương trình từ thiện.
Đây là chương trình được sự hưởng ứng của đông đảo các cá nhân, tổ chức đại diện doanh nghiệp tư nhân, thanh niên, tình nguyện viên, cùng tham gia, tạo một sân chơi khỏe mạnh, sáng tạo, vui vẻ cho các em vào dịp cuối tuần.
Chương trình được tổ chức với quy mô vừa và nhỏ, thu hút hơn 50 trẻ em dưới 15 tuổi tham gia, chia làm những góc nhỏ để các em lựa chọn. Sân chơi bao gồm góc học giao tiếp bằng ngôn ngữ ký hiệu, góc vẽ mặt, góc tái chế, góc học tiếng anh, góc bán đồ cũ, góc bán đồ ăn uống.
Chị Đặng Thu Phương, Trưởng phòng Quản lý Biến đổi Khí hậu, thuộc tổ chức CARE, cho biết, đây là một trong những sân chơi vui khỏe, lành mạnh cho trẻ em,, giáo dục các em hiểu biết nhiều hơn về hoạt động từ thiện.
Số tiền thu gom được sau chương trình sẽ được gửi đến trẻ em khuyết tật thính giác ở Hà Đông thông qua tổ chức phi chính phủ Little Tigers, để mua đồ dùng học tập, sách vở hoặc đồ chơi cần thiết.
Chị Thu Phương cho biết thêm, thời gian tới, chương trình sẽ được mở rộng để kết hợp với các cơ quan chức năng, chính quyền địa phương nhằm tuyên truyền và tổ chức những buổi sinh hoạt tương tự cho trẻ em dân tộc thiểu số ở miền núi.

Danh sách Blog của Tôi

Xây dựng và thành lập Hội người điếc Việt nam



Hoạt động cộng tác cùng APCD xây dựng và thành lập Hội người điếc cấp quốc gia. Các thành viên chi Hội như Linh, Thái Anh, Tuấn, Khánh đi công tác và tuyên truyền về cách thức thành lập Hội người điếc. Chủ tịch Lê Văn Ánh trong
chuyến đi về quê ngoại tại Cần Thơ cũng có vận động các nhóm/hội người điếc tại Cần Thơ, Cà Mau, Bạc Liêu, Long An và Vĩnh Long tham gia và thành lập Hội NKT tại địa phương sau này sẽ tham gia vào hội Người điếc cấp quốc gia. Tuy nhiên trong quá trình hình thành và lập Hội người điếc cấp quốc gia còn gặp nhiều khó khăn bởi nhiều yếu tố như: kinh phí đi lại còn chưa có, thiếu sự phối hợp của
các tổ chức liên quan, tìm địa điểm thực hiện Hội thảo bàn thành lập Hội, chưa xây dựng được kế hoạch cho các bước tiếp theo. Theo kế hoạch APCD sẽ chỉ hỗ trợ một phần và cuộc họp sẽ quyết định chuyển đến Thành phố Hồ Chí Minh, địa điểm chi tiết sẽ thông báo sau.

Biên tập từ điển ngôn ngữ ký hiệu

tin cùng loại (Hoạt động xã hội) Hoạt động xã hội Biên tập từ điển ngôn ngữ ký hiệu bằng sách in và phim: Chi Hội đang có chương trình biên soạn và xây dựng sách viết và sách hình về bộ từ điển ngôn ngữ ký hiệu Hà Nội với 1000 từ để cung cấp cho các lớp học ngôn ngữ ký hiệu và gia đình của người điếc cũng như cộng đồng xung quanh họ. Chương trình này do Thầy Trần Ngọc Tuấn, giáo viên trường Hoa Sữa đồng thời là Phó chủ tịch chi Hội Người Điếc Hà Nội là chủ biên và 10 người giỏi ngôn ngữ ký hiệu và am hiểu cùng tham gia. HỌC LỚP NGÔN NGỮ KÍ HIỆU HÀ NỘI Thứ hai , 25 / 5 / 2009, Thầy Sơn đang say mê giảng bài cho các bạn Trước kia, ngoại trừ người câm, điếc phải sử dụng ngôn ngữ kí hiệu thì chỉ có một bộ phận nhỏ những người tình nguyện viên quan tâm đến phương tiện giao tiếp này. Nhưng gần đây, các bạn trẻ rất bình thường lại đến với lớp học ngôn ngữ đặc biệt này một đông.Phần đông đó là các sinh viên ở các trường như KHXH&NV, Ngoại thương, Giao thông, Cao đẳng đường sắt…Tò mò , thích, đam mê…Đó là những nguyên nhân khiến các bạn đến với môn học đặc biệt này. Tại lớp dạy ngôn ngữ kí hiệu do thầy Phạm văn Hưng,Đỗ Hoàng Thái Anh và Đỗ Thanh Sơn thành viên chi hội người câm điếc Hà Nội giảng dạy khi mở lớp mới tại Chi hội nguời Điếc Hà Nội đông nghẹt người đến đăng kí. Vì theo quy định của trung tâm, mỗi lớp chỉ nhận số lượng học viên nhất định cho nên rất nhiều người phải năm lần bảy lượt đăng kí mới có tên trong danh sách.Cầm tờ danh sách học viên có tên mình trên tay, Nguyễn Thị Ngọc Ánh (SV Đại học KHXH&NV) phấn khởi khoe: “Đây là lần thứ 4 mình đăng kí học lớp này đấy. Ba lần trước đăng kí qua mạng nhưng đều đến chậm, người ta chốt danh sách rồi, lần này mình “đánh” quả ăn chắc, đến tận nơi đăng kí mới được”.Không ít thành viên ban đầu tham gia câu lạc bộ chỉ vì tò mò, muốn tìm hiểu về ngôn ngữ ký hiệu của người khiếm thính. Thế rồi nhiều bạn thấy gắn bó trực tiếp với thứ ngôn ngữ này từ bao giờ không biết.Bạn Nguyễn Thúy Hằng, sinh viên Đại học Kinh tế Quốc dân cho biết: “Ban đầu khi tìm đến với lớp học vì ý thích muốn biết thêm ngôn ngữ của người câm điếc giống như một “ngoại ngữ”. Nhưng sau khi tham gia các hoạt động tình nguyện, mình mới hiểu được những khó khăn của những người khiếm thính khi họ phải giao tiếp với người bên ngoài. Vì vậy, mình đã tham gia học một cách bài bản, góp phần giúp đỡ họ”.Cùng với lớp cơ bản, hiện 3 lớp chuyên sâu về ngôn ngữ ký hiệu, với khoảng 50 bạn trẻ theo học, vẫn tiến hành đều đặn (một tuần 3 buổi) trên đường Nguyễn An Ninh. Vào các buổi chiều thứ 2, thứ 4, thứ 6 bạn Nguyễn Hải Hà (sinh viên Ngoại Thương) vẫn vượt hơn 10 cây số để đến với lớp học. “Mặc dù đoạn đường đến lớp học cũng khá xa, hôm nào đi qua đoạn Trường Chinh cũng bị tắc đường nhưng cứ nghĩ đến việc các thầy giáo ở trung tâm câm điếc say mê giảng bài rồi không khí cởi mở vui vẻ của các bạn cùng lớp khiến mình không thể bỏ buổi học được”, Hà chia sẻ.Ở một số trường như Đại học KHXH&NV hay Cao đẳng đường sắt đã thành lập câu lạc bộ “Nhóm ngôn ngữ ký hiệu” và thu hút được đông đảo các bạn sinh viên tham gian. Từ đó khiến các bạn hiểu hơn về thứ ngôn ngữ “lạ” này Một lớp học ngôn ngữ ký hiệu Học ngôn ngữ kí hiệu khó hơn học ngoại ngữKhông ít bạn khi học ngôn ngữ ký hiệu đã nhận xét như vậy. Đặc trưng của loại ngôn ngữ này là dùng những động tác kí hiệu của bàn tay để truyền đạt ý của mình đến người khác. Tuy nhiên, rất nhiều động tác khi thực hiện lại có nhiều nét tương đồng, thậm chí rất giống nhau. Vì thế chỉ cần làm sai đi một chút là thông điệp truyền tới người nghe đã bị lệch hoàn toàn. Đấy chính là lí do mà một số sinh viên ban đầu rất hào hứng nhưng chỉ sau một thời gian theo học, thấy khó khăn quá nên bỏ giữa chừng.Tuấn Anh, sinh viên trường Giao thông cho biết: “Thật sự học ngôn ngữ ký hiệu không dễ một chút nào. Có rất nhiều từ na ná giống nhau khiến mình làm toàn bị sai. Sau này nếu có thời gian mình sẽ học lại chứ bây giờ thực sự mình đầu hàng”.Một lí do khác khiến cho việc học ngôn ngữ kí hiệu trở nên thật sự khó khăn là sự chưa thống nhất về quy ước giữa các vùng, thậm chí là trong một khu vực. Trao đổi với chúng tôi, anh Đỗ Thanh Sơn , người đang giảng dạy tại lớp học ngôn ngữ ký hiệu cho biết: “Tôi đã từng đi dạy và làm việc với chi hội người câm điếc ở nhiều địa phương và thấy hầu như ở địa phương nào cũng tồn tại nhiều cách dùng riêng của mình. Cách nói chuyện của người câm điếc ở Hà Nội khác với ở Hải Phòng, ở TPHCM khác với ở Đồng Nai…”.Nhưng đối với những bạn trẻ thật sự đam mê ngôn ngữ ký hiệu thì các bạn luôn vạch ra những phương pháp để học tốt nhất. Bạn Phương Thảo chia sẻ: “Muốn thành thục và thuộc ký hiệu, mình chỉ còn cách chăm chỉ, tập trung ngay trên lớp. Vào chủ nhật mình thường đến trường Hoa Sữa cùng câu lạc bộ ngôn ngữ ký hiệu. Giao tiếp nhiều với các bạn khiếm thính ở đó khiến việc học của mình đạt hiệu quả tốt hơn”.Mặc dù học ngôn ngữ ký hiệu không phải là dễ nhưng nhiều bạn trẻ nhận thấy được rằng học ngôn ngữ ký hiệu khiến các bạn tư duy tốt hơn, giao tiếp tự tin hơn và đặc biệt học ngôn ngữ kí hiệu vì một tấm lòng nhân ái, các bạn có thể giúp đỡ rất nhiều khiếm thính hòa nhập với cộng đồng.

Tin hoạt động người Điếc Hà Nội




Mục tiêu của Chi Hội người điếc Hà Nội
Chi Hội là nơi giúp Hội viên được gặp gỡ và kết bạn mới, tạo cơ hội việc làm và học nghề. Là nơi giúp hội viên phản ánh những khó khăn và nguyện vọng của hội viên lên cấp trên. Hội viên được cập nhật những thông tin về chính sách hỗ trợ của nhà nước cũng như các chương trình từ thiện của các nhà hảo tâm và các hoạt động của các tổ chức xã hội. Hiện tại chi Hội đang có 5 CLB/nhóm trực thuộc: Câu lạc bộ Thanh niên điếc; Câu lạc bộ thể thao; Câu lạc bộ Hoa sữa; Nhóm cao tuổi và Câu lạc bộ Phụ nữ.


Vũ đoàn người Điếc

Cảm nhận âm nhạc qua nhịp gõ và được hướng dẫn bằng cử chỉ, đoàn múa của nghệ sỹ khiếm thính tại Bắc Kinh đang dần khẳng định tài năng của người khuyết tật trên toàn thế giới. “Tại Trung Quốc, cũng như trên thế giới, những người khuyết tật chúng tôi phải đối mặt với rất nhiều trở ngại. Người khuyết tật vẫn là nhóm người bất lợi trong xã hội. - Luo tâm sự - Nhưng tôi mong với sự khổ luyện và nỗ lực, chúng tôi sẽ vượt qua những khó khăn đó”. Luo là một trong những người được lựa chọn từ hàng nghìn ứng viên mong muốn được tham gia Đoàn nghệ thuật biểu diễn Người khuyết tật Trung Quốc. 88 diễn viên múa, nhạc sỹ và nghệ sỹ của đoàn là những người đã chiến thắng số phận để tỏa sáng trên sân khấu.

Tác giả Đỗ Thanh Sơn at 23/09/2009
PDF Email Printxem chi tiết...


Hạnh phúc diệu kỳ của đôi vợ chồng khiếm thính

Tình yêu và cuộc sống của cặp vợ chồng khiếm thính Lê Văn Ánh và Vũ Thị Thu Phương (Hà Nội) rất giản dị, chân thật. Họ lặng lẽ nắm tay nhau vượt qua những khúc quanh của số phận.

Tác giả Đỗ Thanh Sơn at 23/09/2009

xem chi tiết...

Kênh truyền hình có phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu

Bắt đầu từ tháng 8 Kênh truyền hình O2TV của đài truyền Hình cáp Việt Nam đã chính thức đưa hệ thống phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu vào chương trình Nhật ký 02 TV.
Hiện tại đang có 2 phiên dịch là bạn Hoàng Lan và Thanh Thủy hỗ trợ chương trình. Khung giờ dành cho người khiếm thính là 8h sáng, 12h10 trưa, 20h và 23h tối các ngày trong tuần.











Tổng quan Phương pháp học Ngôn ngữ Ký hiệu



(Diễn đàn hoạt động từ thiện) - Phương pháp học Ngôn ngữ Ký hiệu (Ngôn ngữ Ký hiệu - Sign Language là ngôn ngữ sử dụng cử chỉ, điệu bộ của cơ thể, nét mặt để chuyển tải thông tin (thay cho lời nói) được sử dụng phổ biến trong cộng đồng người khiếm thính.

Lời nói đầu

Hãy nhắm mắt lại và tưởng tượng một sáng ngủ dậy bạn không còn nghe được bất kỳ âm thanh nào của cuộc sống nữa. Thật khủng khiếp phải không? Lúc ấy:

Bạn sẽ không thể thả mình theo điệu nhạc du dương của ca sỹ thần tượng nữa!

Bạn phải bỏ qua hầu hết chương trình TV, rạp chiếu bóng, rạp hát…

Bạn gặp vô vàn nguy hiểm khi đi trên đường (nhất là đường Việt Nam), tiếng còi bim bim hỗn loạn ở trên đường dù khó chịu nhưng chắc chắn là cần thiết.

Nếu đi du lịch, bạn sẽ không thể hiếu thế nào là ‘róc rách suối reo’, thê nào là ‘chim ca vang rừng’ nữa.

Bạn không thể có những giây phút thì thầm âu yếm bên người mình yêu nữa.

Bạn biết không, có một cộng đồng như thế đã và đang tồn tại ở xung quanh chúng ta. Một cộng đồng mà thậm chí không có cả một thứ ngôn ngữ riêng thống nhất. Và như thế, họ gần như bị cô lập và dễ bị tổn thương, đồng thời chỉ có thế nhu nhận được một lượng thông tin nhỏ hơn rất nhiều lượng thông tin một người bình thường thu nhận. Vì người bình thường có 1 đôi mắt, 1 đôi tai, 1 cái miệng để giao tiếp với thế giới, còn người điếc câm thì chỉ còn đôi mắt, thế thôi! Nếu bạn là 1 người bình thường, hãy thử bịt tai và miệng trong 1 ngày để có thể đồng cảm với người điếc câm nhé!

Việt Nam chúng ta có xuất phát điểm chậm hơn các nước khác về mặt phát triển ngôn ngữ ký hiệu. Điều đó có nghĩa chúng ta sẽ phải nỗ lực nhiều hơn các nước khác để giành lại sự công bằng và tiện nghi mà người điếc câm của chúng ta đáng được hưởng. Hiện tại, mặc dù nhiều tổ chức cá nhân đã rất nỗ lực nhưng chúng ta vẫn phải đối mặt với thực tế là:

- Chúng ta chưa có một hệ thống ngôn ngữ ký hiệu thống nhất toàn quốc

- Nhà nước chưa có một chính sách tích cực để hỗ trợ cộng đồng người điếc câm

- Nên: cộng đồng người điếc câm Việt nam nhận được rất ít sự hỗ trợ từ cộng đồng

Có rất nhiều việc phải làm, tôi tin thế. Cá nhân tôi sẽ góp phần giúp cộng đồng người điếc câm xích lại và hòa nhập với cộng đồng bằng một hành động nhỏ: cố gắng biên soạn một tài liệu hướng dẫn học tập ngôn ngữ ký hiệu cơ bản cho mọi người. Trong tài liệu này, tôi sẽ không đi vào nội dung từ vựng (hình ảnh, video) mà sẽ chỉ chia sẻ phương pháp học mà thôi. Vì thế, tôi khuyến nghị đọc tài liệu này cùng Từ điển NNKH hoặc giáo trình NNKH mà bạn có.

Đối tượng học hướng tới sẽ là:

- Người điếc câm

- Người thân/người bảo trợ người điếc câm

- Những người quan tâm tới ngôn ngữ ký hiệu

Niềm mơ ước thì không bao giờ phải trả tiền, nên tôi luôn ấp ủ một giấc mơ hơi xa vời đề hướng tới, và đấu tranh ngay từ bây giờ vì lợi ích của cộng đồng người điếc câm. Đó là:

- Chuẩn hóa ngôn ngữ ký hiệu toàn VN

- Tạo nên một phong trào học tập NNKH trong cộng đồng

- Tạo ra những mối quan tâm trong cộng đồng xã hội, để chính phủ đưa ra một khung pháp lý hỗ trợ người điếc câm


Trong khi biên soạn tài liệu hướng dẫn này, tôi gặp nhiều khó khăn do tài liệu học tập và nghiên cứu về NNKH rất hạn chế, bản thân cũng hoàn toàn không có một chút kinh nghiệm nào biên soạn giáo trình. Mọi sai sót xin được các cao thủ lượng thứ, và nếu như có bất kể một ý tưởng nào trùng với quý vị thì tôi xin cam đoan đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, hoàn toàn không có chủ ý.

Mục tiêu học tập

Bất cứ việc gì chúng ta làm đều nhắm tới một mục tiêu nhất định. Mục tiêu càng rõ ràng thì con đường tiến tới càng rộng mở. Bản thân việc học ngôn ngữ ký hiệu có rất nhiều mục đích:

- Học cho vui

- Học để biết thêm một thứ ngôn ngữ mới

- Học để làm việc (nghiên cứu, phiên dịch cho người điếc câm chẳng hạn)

- Học để hỗ trợ người thân bị điếc câm …

Tôi cho rằng bản thân việc học và quảng bá ngôn ngữ ký hiệu là đáng quý, bất kể động cơ và mục đích của bạn là gì. Tôi tin rằng: tương lai không xa, người ta sẽ xem việc học NNKH là một điều bình thường, chứ không phải là một thú vui lập dị nữa. Xa hơn nữa, nếu chúng ta biến ngôn ngữ ký hiệu thành một thứ thú vui đại chúng (sành điệu càng tốt) như nhiều nước đã thành công, lúc ấy xã hội sẽ mở rộng hơn cho người điếc câm, và họ sẽ có nhiều cơ hội để sống chất lượng hơn.

Vậy hãy chọn một mục tiêu thật rõ ràng để có thể tiến lên hiệu quả nhé!

Tổng quan về Ngôn ngữ Ký hiệu

Trước khi bắt tay vào học, tôi muốn phác thảo một vài cái gạch đầu dòng để bạn đọc hiểu một cách toàn cảnh và cơ bản về ngôn ngữ ký hiệu.

- Ngôn ngữ ký hiệu không phải giống nhau toàn cầu. Cộng đồng người điếc câm mỗi nước tự phát triển một hệ thống ngôn ngữ ký hiệu riêng theo điều kiện lịch sử, văn hóa và ngôn ngữ của họ.

- Việt Nam hiện chưa chuẩn hóa được ngôn ngữ ký hiệu riêng. Mỗi vùng miền (thậm chí mỗi tỉnh thành) có một hệ thống hệ thống ngôn ngữ ký hiệu riêng.

- Ngôn ngữ ký hiệu có cấu trúc ngữ pháp khác với ngôn ngữ viết/nói thông thường. Thường là đơn giản và ngắn gọn hơn.

- Phần lớn (khoảng 90%) người điếc được sinh ra bởi cha mẹ bình thường nên ngôn ngữ ký hiệu không phải là ngôn ngữ mẹ đẻ của họ. Trong hoàn cảnh VN, đa số này không được can thiệp đúng cách do cha mẹ không có kinh nghiệm và rất lúng túng khi nuôi dạy con cái điếc câm.

- Thiểu số còn lại được sinh ra bởi cha mẹ điếc câm thì ngôn ngữ ký hiệu là ngôn ngữ mẹ đẻ. Thiểu số này thường được chăm sóc tốt hơn.

- Không phải bao giờ cũng có mối liên hệ 1-1 giữa ngôn ngữ ký hiệu và ngôn ngữ nói thông thường. Do đó, ngôn ngữ ký hiệu yêu cầu một phản xạ nhanh nhạy và trí tưởng tượng phong phú.

Ngữ pháp Ngôn ngữ Ký hiệu

Như đã nói trên, ngữ pháp ngôn ngữ ký hiệu rất khác ngữ pháp ngôn ngữ chính thống. Do nói thì nhanh và dễ hơn làm, nên để giao tiếp hiệu quả và đỡ mỏi tay hơn, ngôn ngữ ký hiệu dùng cấu trúc ngữ pháp giản lược và có điểm nhấn:

VD: bình thường: Anh có khỏe không ạ?

NNKH: “Anh KHỎE không”, hoặc thậm chí “KHỎE không”

Do tính giản lược và có điểm nhấn nên cấu trúc ngữ pháp ngôn ngữ ký hiệu nhiều khi không thống nhất, cùng một câu có thể sắp xếp nhiều cách khác nhau (thường thì điểm nhấn đuợc đưa lên đầu câu để gây hiệu quả chú ý)

VD: bình thường: Hôm qua, tôi gặp lại người bạn thân ở công viên. (Trong câu này, điểm nhấn là GẶP, và BẠN THÂN)

NNKH: Gặp bạn thân ở công viên hôm qua

Nhìn chung, ngữ pháp trong NNKH không phải là điều quan trọng. Giống như bạn có thể được > 600 TOEFL nhưng vẫn ngọng khi gặp người Anh. Có thể nói, không thứ ngôn ngữ nào mà ngữ pháp lại được đặt hàng thứ yếu như NNKH. Bạn chỉ cần nhớ từ, ghép chúng một cách rõ ràng là ổn. Thật đơn giản phải không? Điều quan trọng nhất là để trí tưởng tượng bay cao và một chút nhẫn nại.

Từ vựng Ngôn ngữ Ký hiệu

Đây là phần khó nhất, và quyết định sự thành công trong việc học tập của bạn.

1. Từ vựng:

Như tất cả các ngôn ngữ thông thường, để học tốt NNKH, và nhớ nhiều từ vựng thì cần có môi trường. Tức là, để đạt hiệu quả, chúng ta cần phải:

- Tham gia cộng đồng người điếc (21 Lạc Trung là một gợi ý)

- Có bạn học cùng để cùng luyện (Người thân, người yêu hoặc bạn bè… tất cả đều tốt)


Tuy thế, đấy chỉ là môi trường chung để học bất kỳ ngôn ngữ nào. Ở ngôn ngữ ký hiệu, chúng ta cần một số kỹ năng riêng để ghi nhớ từ vựng và giao tiếp hiệu quả hơn. Đó là:

- Phát huy trí tưởng tượng

- Kết hợp tay, thân thể, nét mặt và khẩu hình (vừa làm ký hiệu vừa nói)

Nhìn chung thì một người bình thường, không biết một chút khái niệm ngôn ngữ ký hiệu nào cũng nắm được khoảng 10% từ vựng ngôn ngữ ký hiệu. Vì ngôn ngữ ký hiệu bắt nguồn từ đời sống. VD như ta không cần biết NNKH cũng có thể biết đồng ý là gật, không đồng ý là lắc. Hoặc như để biểu đạt các động từ bay, viết, uống... chắc cũng không có gì quá khó khăn. Như thế, rõ ràng là khả năng sáng tạo từ của bạn cũng là một công cụ hiệu quả để học tập.

Khi học/sử dụng NNKH, có rất nhiều kỹ năng để diễn đạt ý bạn muốn nói. Bao gồm:

- Sử dụng bàn tay

- Chuyển động cánh tay

- Chuyển động đầu

- Sử dụng khẩu hình (vừa ra ký hiệu, vừa nói)

- Biểu cảm nét mặt

- Cử động khác của thân thể

Trong giai đoạn đầu học NNKH, 4 mục đầu tiên được sử dụng là chính. Khi nội công đã thâm hậu hơn, chúng ta sẽ có thể sử dụng 2 mục còn lại. Dù sao, về tổng thể, tôi cho rằng mọi người tùy khả năng, tận dụng được càng nhiều bộ phận, cử chỉ thân thể thì hiệu quả giao tiếp càng cao.

Như một tác phẩm nghệ thuật, việc ra ký hiệu cũng cần hài hòa, cân đối và chính xác nhằm tránh hiểu lầm. Khi ‘nói’, cần chú ý hình dạng của bàn tay, vị trí bàn tay, chuyển động, và phương hướng. Một VD là động từ YÊU và CHẾT, cùng sử dụng 2 ngón trỏ để biểu đạt, nhưng chỉ cần sai vị trí là có thể gây hiểu nhầm. Ta có thể tưởng tượng, sự sai khác về vị trí hay dạng bàn tay cũng giống như khi ta nói l, n lẫn lộn, người nghe sẽ rất bối rối.

2. Giao tiếp hiệu quả với người điếc câm

Một kỹ năng cực kỳ quan trọng là kỹ năng đánh vần bằng tay, sử dụng bảng chữ cái tiếng Việt và các chữ số. Có thể nói, đây là kỹ năng quan trọng số 1 cần rèn luyện khi mới bắt đầu học NNKH. Vì sao? Vì nó giúp ích chúng ta rất nhiều trong phạm vi từ vựng hạn hẹp của một người mới học. Về cơ bản thì đánh vần bằng tay được sử dụng khi:

- Cần thông báo tên riêng (địa danh, người…)

- Khi xuất hiện khái niệm mới hoặc không có trong ngôn ngữ ký hiệu

- Khi lỡ quên

Đó chính là cuốn từ điển di động và bùa hộ mạng cho chúng ta khi gặp một từ/khái niệm mới (mà thực tế là chúng ta gặp rất nhiều). Ngay bản thân trong cộng đồng người điếc câm, họ cũng sử dụng phương tiện này rất thường xuyên. Kỹ năng này đặc biệt hữu dụng không chỉ cho những người mới học, mà còn trong hoàn cảnh chung NNKH VN chưa được thống nhất toàn quốc. Tuy thế, cũng cần ghi nhớ là kỹ năng đánh vần chỉ là chiếc phao cứu sinh mà thôi, không nên lạm dụng nếu chúng ta muốn tiến bộ thực sự. Không ai có thể đánh vần toàn bộ câu chuyện, phải không nào?

Tương tự kỹ năng đánh vần bằng tay, là kỹ năng…viết. Hehe, tức là khi giao tiếp với người điếc câm, tốt nhất là nên có giấy bút. Viết và vẽ, vì không phải bao giờ cũng có khái niệm tương đương giữa thế giới người bình thường và thế giới người điếc câm.

Để giao tiếp hiệu quả thì còn cần có môi trường giao tiếp thích hợp nữa. VD như người bình thường nghe được thì gặp nhiều khó khăn khi giao tiếp trong một quán bar ầm ĩ. Tương tự, chả có cách nào để giao tiếp với người điếc câm trong một quang cảnh tối bịt bùng. Để thuận tiện, chúng ta cần chú ý một số điểm sau:

- Khi muốn nói chuyện, cần gây chú ý cho người điếc câm bằng cách chạm nhẹ vào vai, tay, hoặc vẫy tay gọi họ

- Luôn giữ liên lạc bằng mắt. Vì mắt chính là biểu hiện ‘lắng nghe’ trong NNKH (làm gì còn giác quan nào khác thay thế?)

- Ra ký hiệu cùng với nói chậm và rõ ràng (không nhai kẹo cao su hoặc ngậm miệng khi giao tiếp)

- Dùng câu ngắn và đơn giản (diễn đạt lại bằng nhiều cách nếu người đối thoại chưa hiểu)

- Biểu cảm qua nét mặt

- Khi thay đổi chủ đề, cần ngắn gọn thông báo cho người đối thoại

- Đánh vần bằng tay hoặc viết nếu cần thiết

- Kiên nhẫn và luôn thoải mái, thư giãn khi giao tiếp

- Tránh giao tiếp trong môi trường tối hoặc ánh sáng yếu

- Tránh giao tiếp trong môi trường ồn ào với người có dùng máy trợ thính

- Khoảng cách tối ưu khi nói chuyện 1-1 là cách nhau 2 mét (tránh va chạm)

Kỹ thuật ghi ký hiệu khi học

Bất cứ ai khi học ngôn ngữ ký hiệu đều gặp khó khăn khi ‘chép bài’ trong lớp. Chúng ta không phải là họa sỹ, và chúng ta cũng không phải luôn luôn mang camera để ghi lại bài học. Tôi cũng đã tham khảo bạn bè và trên internet nhưng hiện chưa tìm thấy kỹ thuật này (tôi nghĩ là có, nên nếu ai biết xin chỉ giáo)

Về cơ bản, phương pháp ‘chép’ ký hiệu tương tự như kỹ thuật ghi tốc ký. Như lý thuyết đã trình bày ở trên, việc chép ký hiệu là việc biểu tượng hóa cử chỉ của:

- Nét mặt

- Hình dạng bàn tay

- Hướng chuyển động của cánh tay và bàn tay

- Vị trí của các bộ phận cơ thể

Ý tưởng tôi sẽ sử dụng là đơn giản hóa các nét vẽ khi ‘chép’ ký hiệu. Cụ thể là:

- Nét mặt: sử dụng biểu tượng tương tự smiley trên Yahoo!Messenger

- Hình dạng bàn tay: chúng ta cần đơn giản hóa nét vẽ các ngón tay. VD: ngón cái là hình tròn, ngón trỏ là hình mũi tên đơn, ngón giữa là hình mũi tên kép, ngón đeo nhẫn giống biểu tượng ‘phi’ trong toán học, ngón út hình cái mác

- Hướng chuyển động: khá dễ dàng

- Vị trí các bộ phận khác: khá dễ dàng

Chắc chắn rằng, việc chép ký hiệu bằng hình ảnh giản đơn sẽ ko thể bao quát hết 100% từ vựng, hoặc nhiều chỗ sẽ khó hiểu. Lúc này, ta cần kết hợp ghi chú bằng lời để có thể nắm bắt được chính xác ký hiệu khi đọc lại.

Tóm lại, kỹ thuật này ko phải quá phức tạp, nhưng cũng cần đầu tư công sức nghiên cứu và có phương pháp hợp lý. Có lẽ vấn đề này sẽ thảo luận tiếp trong một tài liệu hướng dẫn khác có tên là ‘Kỹ thuật ghi chép ký hiệu khi học tập’. Ai có hứng thú về vấn đề này xin liên hệ để cùng viết tài liệu hướng dẫn riêng.

Kết luận

Hôm trước có một bạn đến lớp ký hiệu phỏng vấn lớp, bạn có hỏi tôi rằng: “Ấy học NNKH để làm gì?”. Câu trả lời của tôi là vì niềm vui khám phá, một kiểu ‘nghệ thuật vị nghệ thuật’. Tất nhiên là mỗi người có mỗi lý dó riêng, nhưng qua các khóa học mà tôi tham gia, tất cả học viên đều công nhận: Học NNKH thực sự là một thú vui. Vâng, thì cần gì những lý do to tát. Hãy khởi đầu bằng những điều nhỏ bé, và sự vĩ đại sẽ đến tự nhiên trong những điều giản dị.

Thế học NNKH thì vui nỗi gì? Tôi và các bạn tôi có thể sống trong 2 thế giới. Ngoài việc biết thêm một thứ ngôn ngữ, giao tiếp được với 1 Cộng đồng khác, chúng tôi còn có vô vàn điều lý thú và tiện ích khác: như tăng cường khả năng diễn đạt, thú vui giả làm người điếc câm, một cách nói chuyện khác trong môi trường ồn ào hoặc câu chuyện có tính chất riêng tư… Cái sự học thì không bao giờ thừa cả, ít nhất thì nó cũng giúp chúng ta phát triển trí tuệ và tinh thần. Kể cả bạn học những điều tưởng như vô bổ như chữ La tinh cổ hoặc chữ Hán Nôm thì bạn cũng sẽ trở thành chuyên gia hàng độc, mà cái gì cứ hiếm thì là quý, và thường rất đắt. Vậy tại sao bạn lại không muốn trở thành chuyên gia trong một ngành khá hẹp, là ngôn ngữ ký hiệu, ở Việt Nam hiện nay?

Chi hội người Điếc Hà Nội

Chi hội người Điếc Hà Nội Ngày 26-10-2008 Đã tiến hành bầu cử Ban chủ nhiệm Chi Hội và đại hội lần thứ 5. Trong thời gian qua, Chi hội đã tiến hành nhiều hoạt động cho thành viên như: Tổ chức lớp học kỹ năng lãnh đạo cho Ban chủ nhiệm và hội viên tích cực ,lớp xâu dựng ngôn ngữ kí hiệu cho lớp 1 tập 2 do Bộ giáo dục tài trợ ,cử thành viên tham gia khóa học công tác tuyên truyền về chính sách và hỗ trợ của nhà nước cho Người khuyết tật.

Ngôn ngữ ký hiệu

Ngôn ngữ ký hiệu

Juan Pablo Bonet, Reducción de las letras y arte para enseñar a hablar a los mudos (Madrid, 1620).

Ngôn ngữ ký hiệu hay ngôn ngữ dấu hiệu, thủ ngữ là ngôn ngữ chủ yếu được cộng đồng người câm điếc sử dụng nhằm chuyển tải thông tin qua cử chỉ, điệu bộ của cơ thể và nét mặt thay cho lời nói.

Mục lục

[ẩn]

· 1 Lịch sử

· 2 Đặc điểm

· 3 Ngôn ngữ ký hiệu và cuộc sống

· 4 Chuẩn hóa và phổ biến ngôn ngữ ký hiệu

· 5 Tài liệu học tập NNKH Việt Nam hữu ích

· 6 Liên kết ngoài

Lịch sử

384-322 TCN

Aristotle, triết gia vĩ đại của Hy Lạp, tuyên bố “Người điếc không thể giáo dục được. Nếu không nghe được, con người không thể học được".

Thế kỷ 16

Geronimo Cardano, nhà vật lý học người Padua, tuyên bố người điếc có thể học tập thông qua giao tiếp bằng ký hiệu.

Thế kỷ 17

Juan Pablo de Bonet xuất bản cuốn sách đầu tiên về ngôn ngữ ký hiệu, đồng thời công bố bảng chữ cái năm 1620 dựa trên nền tảng là ngôn ngữ ký hiệu đã được cộng đồng người điếc phát triển theo bản năng từ trước.

Thế kỷ 18

1755: Cha Charles-Michel de l'Épée (người Pháp và được coi là người khai sinh ra hệ thống ngôn ngữ ký hiệu Pháp) thành lập trường học miễn phí đầu tiên dành cho người điếc. Hệ thống ký hiệu tiếp tục được phát triển và được cộng đồng người điếc sử dụng. Hệ thống ngôn ngữ ký hiệu của Pháp được hoàn thiện trong giai đoạn này.

1778: Tại Leipzig, Đức, Samuel Heinicke, trường công lập đầu tiên dành cho người điếc không chỉ sử dụng ngôn ngữ ký hiệu mà còn dùng phương pháp nói và đọc khẩu hình (speech-reading) – tiên phong cho việc dùng tất cả các phương pháp để giao tiếp tối ưu (dùng tất cả các biện pháp giao tiếp có thể: ngôn ngữ ký hiệu, cử chỉ, đánh vần bằng ký hiệu, đọc khẩu hình, nói, trợ thính, đọc, viết và tranh vẽ).

Thế kỷ 19

1815: Thomas Hopkins Gallaudet tới châu Âu nghiên cứu phương pháp giáo dục dành cho người điếc. Trở lại Hoa Kỳ cùng với giáo viên ngôn ngữ ký hiệu, Gallaudet và Laurent Clerc mở trường công dành cho người điếc đầu tiên của Hoa Kỳ tại Hartford, Connecticut năm 1817.

Thế kỷ 20

1924: tổ chức World Games đầu tiên dành cho người điếc. Bắt đầu phát triển Gestuno (ngôn ngữ ký hiệu chuẩn quốc tế).

1951: Đại hội đầu tiên của Liên hiệp Người Điếc Thế giới (WFD) diễn ra tại Roma.

1960: William Stokoe, người Mỹ, xuất bản cuốn sách ngôn ngữ học đầu tiên về ngôn ngữ ký hiệu Mỹ (American Sign Language - ASL).

1979: Klima và Bellugi tiến hành nghiên cứu đầu tiên về ngôn ngữ ký kiệu Mỹ (ASL) trên phương diện ngôn ngữ học.

1988: Đầu tháng 6, Quốc hội Cộng hòa Séc thông qua một đạo luật chính thức công nhận Ngôn ngữ Ký hiệu Séc là ngôn ngữ chính dành cho người điếc tại quốc gia này. Người điếc có quyền được nhận dịch vụ phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu miễn phí 24/24. Trẻ em điếc có quyền được giáo dục bằng ngôn ngữ ký hiệu bản địa. Thêm vào đó, theo quy định pháp luật, phụ huynh của trẻ điếc được dự các lớp ngôn ngữ ký hiệu miễn phí. Dù vậy, luật pháp vẫn chưa quy định việc phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu trong trường trung học, đại học và tòa án.

Từ những năm 2000, Việt Nam bắt đầu triển khai những nỗ lực của mình nhằm hoàn thiện và hệ thống hóa Ngôn ngữ Ký hiệu Việt Nam. Các CLB, nhóm dạy, sinh hoạt NNKH bắt đầu hình thành và nở rộ. Một số tài liệu khá công phu xuất hiện như: bộ 3 tập Ký hiệu cho người điếc Việt Nam, từ điểm NNKH Việt Nam, v.v.

Đặc điểm

Cũng như ngôn ngữ nói, ngôn ngữ ký hiệu của từng quốc gia, thậm chí là từng khu vực trong một quốc gia rất khác nhau. Điều đó là do mỗi quốc gia, khu vực có lịch sử, văn hóa, tập quán khác nhau nên ký hiệu để biểu thị sự vật hiện tượng cũng khác nhau. Chẳng hạn, cùng chỉ tính từ màu hồng thì ở Hà Nội người ta xoa vào má (má hồng), còn tại Thành phố Hồ Chí Minh lại chỉ vào môi (môi hồng). Điều tương tự cũng diễn ra khi có sự khác biệt lớn hơn trên tầm quốc gia, dẫn tới sự khác biệt của hệ thống từ vựng và ngữ pháp ngôn ngữ ký hiệu giữa các nước.

Tuy nhiên, ký hiệu tất cả mọi nơi trên thế giới đều có những điểm tương đồng nhất định. Ví dụ: ký hiệu ‘uống nước’ thì nước nào cũng làm như nhau là giả bộ cầm cốc uống nước, ký hiệu ‘lái ô tô’ thì giả bộ cầm vô lăng ô tô quay quay, v.v. Mỗi người (dù bình thường hay câm điếc) đều có sẵn 30% kiến thức ngôn ngữ ký hiệu. Do ngôn ngữ ký hiệu phát triển hơn trong cộng đồng người khiếm thính, nên những người thuộc cộng đồng này của hai nước khác nhau có thể giao tiếp với nhau tốt hơn hai người bình thường nhưng mà không biết ngoại ngữ.

Hai đặc điểm quan trọng nhất của NNKH là tính giản lược và có điểm nhấn,

VD:

Bình thường: Anh có khỏe không ạ?

NNKH: “KHỎE không”?

Do tính giản lược và có điểm nhấn nên cấu trúc ngữ pháp ngôn ngữ ký hiệu nhiều khi không thống nhất, cùng một câu có thể sắp xếp nhiều cách khác nhau (thường thì điểm nhấn được đưa lên đầu câu để gây hiệu quả chú ý)

VD:

Bình thường: Hôm qua, tôi gặp lại người bạn thân ở công viên. (Trong câu này, điểm nhấn là GẶP, và BẠN THÂN)

NNKH: Bạn thân Gặp ở công viên hôm qua

Ngôn ngữ ký hiệu và cuộc sống

Thực ra, NNKH chính là cuộc sống, vì nó bắt nguồn từ cuộc sống. Dù có hay không nhận thức ra, nhưng chúng ta vẫn đã và đang sử dụng NNKH rất nhiều trong cuộc sống hàng ngày. Khoa học đã chứng minh chúng ta truyền tải ngôn ngữ 70% thông qua các biện pháp không lời, tức là cử chỉ, điệu bộ, nét mặt… Một biện pháp đơn giản để nhận ra tầm quan trọng của ngôn ngữ không lời là bạn hãy thử nói chuyện mà nhắm mắt và hoàn toàn không cử động thân thể. Chỉ 30 phút thôi, bạn sẽ ngạc nhiên nhận thấy hiệu quả câu chuyện rất thấp. Chúng ta hoàn toàn mất phương hướng và khả năng phán đoán nếu không có các cử chỉ, điệu bộ, nét mắt của người đối thoại “hướng dẫn”, cũng như nếu không dùng tay chân thì hiệu quả truyền đạt củng giảm hẳn.

Bạn làm thế nào để diễn đạt tính từ “to lớn”? Có phải dùng 2 tay khoát một vòng tròn lớn trong không khí? Thế nếu ai đó giả bộ cầm micro đung đưa nhún nhảy trước miệng thì bạn nghĩ đến động từ gì? Có phải “hát” không? Bạn làm thế nào để biểu hiện đang “gõ cửa”? Có phải giả bộ gõ gõ vào một cái cửa không khí trước mặt không? Diễn tả động từ “ngủ” thì sao? Có phải áp tay lên má và nhắm mắt lại không?

Như thế, NNKH tràn ngập trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta có thể không nhận thức, nhưng nó vẫn tồn tại, phát triển và giúp cho cuộc sống tiện lợi, thoải mái hơn. Nói cách khác, chính những người bình thường “phát minh” ra NNKH, người câm điếc làm một việc là mô phỏng và hệ thống hóa tất cả lại thành một thứ ngôn ngữ của riêng họ.

Vậy tại sao không học NNKH để hoàn thiện hơn 70% khả năng truyền tải thông tin trong mỗi chúng ta?

Chuẩn hóa và phổ biến ngôn ngữ ký hiệu

Tại Việt Nam hiện nay có rất nhiều phương ngữ ký hiệu khác nhau theo từng khu vực: Hà Nội, Hải Phòng, Thái Bình, Đà Nẵng, Bình Dương,Thành phố Hồ Chí Minh, v.v. Trong đó, ba phương ngữ ký hiệu được sử dụng chính là Hà Nội, Hải Phòng và Thành phố Hồ Chí Minh. Ngoài ra, người ta cũng đang nỗ lực xây dựng một hệ thống ngôn ngữ ký hiệu chuẩn quốc gia.

Việc học ngôn ngữ ký hiệu ở các quốc gia phát triển như Anh, Pháp, Nhật Bản rất thuận lợi do tài liệu học rất phổ biến trên mạng. Hiện nay việc học ngôn ngữ ký hiệu tại Việt Nam cũng thuận lợi hơn do một số nhóm, câu lạc bộ đã hình thành và tiến hành giảng dạy (chẳng hạn Câu lạc bộ Ngôn ngữ ký hiệu của Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh).